Anh biết thích, yêu và thương khác nhau như thế nào không? Thích chỉ là cảm giác, cảm giác thì không bao giờ ổn định. Thích, anh có thể thích nhiều người, và có thể quên một cách nhanh chóng. Yêu, là muốn chiếm trọn tất cả tình yêu, thời gian của người đó, là muốn trong mắt người đó chỉ có mỗi mình, là ích kỉ, là mong muốn độc quyền.
Còn thương, với em, chữ “thương” nó đơn giản hơn rất nhiều, nó nhẹ nhàng hơn rất nhiều, bao dung hơn rất nhiều.
Như em thương anh, em muốn dành tất cả những gì tốt đẹp nhất cho anh để tự nhận lại cho mình những đau khổ, tự mình gánh lấy nó thay anh. Như em thương anh, em muốn lo lắng cho anh mọi vụn vặt trong cuộc sống, lo cho anh nhiều hơn chính em lo cho mình. Như em thương anh, em muốn che chở cho anh… Em từng nói với anh “con trai cũng có lúc yếu đuối, cũng có lúc áp lực đến mệt mỏi, con trai cũng có quyền được khóc và dựa dẫm. Nếu anh có yếu mềm, hãy tìm đến em này, em mạnh mẽ mà, em sẽ bảo vệ anh”. Lúc đó anh bật cười, nhưng anh à, là em thương anh, thật đấy!
Như em thương anh, em bỏ quên lòng tự kiêu của một đứa con gái, chỉ để mang lại niềm vui dù nhỏ bé nhất cho anh. Với anh, em không mong tha thiết rằng anh sẽ yêu em, nhưng em luôn hi vọng anh luôn mỉm cười, với em, ở đó, ngay lúc này, là đủ…
Như em thương anh, nhưng anh lại không thương em, anh không yêu em và cũng chẳng thích em! Em đau lắm chứ, nhưng em cố chấp cứ nhất nhất phải bên anh. Ừ, em đâu có ngu ngốc mù quáng đến nỗi không nhận ra những gì mình làm là vô nghĩa đâu anh. Em chẳng hề hi vọng sẽ có ngày anh nhận ra những gì em làm là chân thành nhất, và anh sẽ yêu lại em. Em cũng không tự dối lòng mình là chúc anh sống tốt bên người khác. Đó là lời nói dối! Dối anh, dối cả em. Em chỉ mong ước mãi một điều, là anh luôn tồn tại trên thế gian này, vui vẻ và hạnh phúc, như hiện tại bây giờ. Đối với người con gái bình thường như em, anh không yêu em là một nỗi buồn, nhưng không được thấy anh nữa lại là cả một nỗi đau lớn, kéo dài, cứa vào từng thớ thịt, âm ỉ mãi không thôi.
Trước là em yêu anh, nhưng bây giờ em không yêu anh nữa, là em thương anh mất rồi…
– Cẩm Cẩm
0 nhận xét:
Đăng nhận xét