Vậy là 1 tuần đã trôi qua, hôm nào cũng chăm chỉ đi học từ 16h30 đến 22h hoặc 22h20 mới về đến nhà. Lòng vô cùng háo hức và thích thú, bắt dầu cảm thấy yêu nghề dần dần rồi đó, chắc tại thầy giáo giảng hay và nhiệt tâm.
Qua bài giảng của thầy, mình thấy được thầy là người rất có tâm trong nghề, một trong những phẩm chất mà đòi hỏi bất cứ người nào cũng phải có, nhưng đối với nghề luật sư thì nó còn nhiều hơn rất nhiều. Bởi nghề luật sư không chỉ là một nghề mang lại miếng cơm, manh áo cho người hành nghề mà đối với mỗi một luật sư thì trách nhiệm xã hội của họ còn nặng hơn bao giờ hết, bảo vệ công lý, bảo vệ sự thật, một trách nhiệm thật lớn lao.
Ngày 13/9/2016, lần đầu tiên đi xe 1 mình và lần đầu tiên gọi là sở hữu một chiếc xe máy riêng, từ giờ là tự bảo quản, đi lại đều do mình cả. Sợ ơi là sợ, từ trước có đi xe máy mấy đâu, thỉnh thoảng mới đi vài bận, ko biết bật đèn, xi nhan, dậm số ý chứ, đi thì còn chưa vững cơ, giờ ngày nào cũng phải đi 8km, ôi một bước mới trong cuộc đời của Hà. Ko giấy tờ, không bằng lái xe, vẫn liều mạng đi... than ôi, cho họ mượn xe hẳn mấy tháng, giờ phải dùng mới lấy để đi, họ trả xe tưởng chừng sẽ đổ đầy xăng cho mình, vì mình mới đi xe nên ko biết gì cả, xe cũng hỏng luôn cả kim chỉ xăng và kim chỉ tốc độ. Mình chịu, lấy xe ở gần trường học, gần 22h tan học, lấy xe về, đi về chưa hết 4km, xe tự nhiên nóng bừng lên, nổ máy to đùng đùng rồi đứng hình, với đứa ko biết gì về xe như mình mà ngày đầu tiên được lấy xe thì khỏi nói rồi, đêm hôm rồi mà xe không chạy nữa, ko biết làm sao, chỉ ngậm ngùi dắt bộ, đến cây xăng vào đổ xăng, đề máy, xe lại chạy ngon lành. Vừa tủi, vừa ức, may là còn gần về đến nhà với cũng gần cây xăng đó, không thì có mà chỉ khóc thôi. Nghĩ lại cũng a cay cực kỳ..........
Thôi, không viết những cái không vui nữa, viết vài chữ để ghi lại thế thôi, sau này còn nhớ lại thời gian khó của mình. Tất cả vì "nữ thần công lý"
hihi, ahihi, ahihi
0 nhận xét:
Đăng nhận xét